|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
đông
1 d. 1 Má»™t trong bốn phÆ°Æ¡ng chÃnh, ở vá» phÃa mặt trá»i má»c, đối láºp vá»›i phÆ°Æ¡ng tây. NÆ°á»›c ta phÃa đông giáp biển. Nhà hÆ°á»›ng đông. Gió mùa đông-bắc. Rạng đông*. 2 (thÆ°á»ng viết hoa). Những nÆ°á»›c thuá»™c phÆ°Æ¡ng Äông, trong quan hệ vá»›i các nÆ°á»›c thuá»™c phÆ°Æ¡ng Tây. Quan hệ Äông - Tây.
2 d. 1 Mùa lạnh nhất trong bốn mùa của má»™t năm. Ngà y đông tháng giá. Äêm đông. 2 (vch.). Năm, thuá»™c vá» quá khứ. Äến nay đã chẵn ba đông.
3 Ä‘g. Chuyển từ trạng thái lá»ng sang trạng thái rắn; kết đặc lại. NÆ°á»›c đông thà nh băng. Thịt nấu đông (để cho đông lại). Mỡ đông. Äá»™ đông của máu.
4 t. Có nhiá»u ngÆ°á»i tụ táºp lại cùng má»™t nÆ¡i. Thà nh phố đông dân. Gia đình đông con. NgÆ°á»i đông nhÆ° kiến.
|
|
|
|