|
Từ điển Pháp Việt (French Vietnamese Dictionary)
obéir
| [obéir] | | ná»™i Ä‘á»™ng từ | | | vâng lá»i, tuân theo, phục tùng | | | Enfant qui obéit à ses parents | | đứa con vâng lá»i cha mẹ | | | Obéir à son maître | | vâng lá»i chủ | | | Obéir aux lois | | tuân theo pháp luáºt | | | Les corps obéissent à la loi de la pesanteur | | các váºt tuân theo định luáºt trá»ng lá»±c | | | Obéir à une puissance | | phục tùng má»™t thế lá»±c | | phản nghÄ©a Commander, diriger, ordonner; désobéir, résister, transgresser, violer. |
|
|
|
|