|
Từ điển Hán Việt
貌
Bộ 153 豸 trĩ [7, 14] U+8C8C 貌 mạo, mộc mao4- (Danh) Dáng mặt, vẻ mặt. ◎Như: tuyết phu hoa mạo 雪膚花貌 da như tuyết, mặt như hoa, mạo tẩm 貌寢 vẻ mặt xấu xí.
- (Danh) Bề ngoài, ngoại quan. ◎Như: mạo vi cung kính 貌為恭敬 bề ngoài làm ra bộ cung kính, toàn mạo 全貌 tình huống toàn bộ của sự vật.
- (Danh) Nghi thức, lễ tiết. ◎Như: lễ mạo 禮貌 dáng cung kính.
- (Danh) Sắc mặt, thần thái. ◇Liễu Tông Nguyên 柳宗元: Ngôn chi mạo nhược thậm thích giả 言之貌若甚戚者 (Bộ xà giả thuyết 捕蛇者說) Nói xong sắc mặt sắc mặt cực kì buồn thảm.
- (Phó) Tỏ ra bên ngoài. ◎Như: mạo hợp thần li 貌合神離 ngoài mặt như thân thiết mà trong lòng giả dối.
- Một âm là mộc. (Động) Vẽ (hình người hay vật). ◇Tân Đường Thư 新唐書: Mệnh công mộc phi ư biệt điện 命工貌妃於別殿 (Dương Quý Phi 楊貴妃) Sai thợ vẽ quý phi ở biệt điện.
|
品貌 phẩm mạo
|
|
|
|