|
Từ điển Hán Việt
良
Bộ 138 艮 cấn [1, 7] U+826F 良 lương liang2, liang3- (Tính) Tốt, lành, hay, giỏi. ◎Như: lương sư 良師 bậc thầy tài đức, lương gia tử đệ 良家子弟 con em nhà lương thiện, lương dược khổ khẩu 良藥苦口 thuốc hay đắng miệng. ◇Chiến quốc sách 戰國策: Ngô mã lương 吾馬良 (Ngụy sách tứ 魏策四) Ngựa tôi tốt (chạy hay).
- (Tính) Trời phú cho, thuộc về bổn năng sẵn có. ◎Như: lương tri 良知 tri thức thiện năng tự nhiên, lương năng 良能 khả năng thiên phú.
- (Danh) Người tốt lành. ◎Như: trừ bạo an lương 除暴安良 diệt trừ kẻ ác dữ, giúp yên người lương thiện.
- (Danh) Sự trong sạch, tốt lành. ◎Như: tòng lương 從良 trở về đời lành.
- (Danh) Đàn bà gọi chồng mình là lương nhân 良人.
- (Danh) Họ Lương.
- (Phó) Đúng, quả thật, xác thực, quả nhiên. ◇Lí Bạch 李白: Cổ nhân bỉnh chúc dạ du, lương hữu dĩ dã 古人秉燭夜遊, 良有以也 (Xuân dạ yến đào lý viên tự 春夜宴桃李園序) Cổ nhân đốt đuốc chơi đêm, thật có nguyên do vậy.
- (Phó) Rất, lắm, quá. ◎Như: lương cửu 良久 lâu lắm, cảm xúc lương đa 感觸良多 rất nhiều cảm xúc, huyền hệ lương thâm 懸系良深 mong nhớ thâm thiết.
|
不良 bất lương 改良 cải lương 良藥苦口 lương dược khổ khẩu
|
|
|
|