|
Từ điển Hán Việt
棟
Bộ 75 木 mộc [8, 12] U+68DF 棟 đống 栋 dong4- (Danh) Cột trụ chính trong nhà. ◎Như: đống lương 棟梁 (1) rường cột. ◇Trang Tử 莊子: Phù ngưỡng nhi thị kì tế chi, tắc quyền khúc nhi bất khả dĩ vi đống lương 夫仰而視其細枝, 則拳曲而不可以為棟梁 (Nhân gian thế 人間世) Ngẩng lên mà trông cành nhỏ của nó, thì khùng khoè mà không thể dùng làm rường cột. (2) chỉ người có tài gánh vác việc nước (như tể tướng). ◇Tam quốc diễn nghĩa 三國演義: Tử Long thân cố, quốc gia tổn nhất đống lương, ngô khứ nhất tí dã 子龍身故, 國家損一棟梁, 吾去一臂也 (Đệ cửu thập thất hồi) Tử Long mất đi, nước nhà tổn mất một bậc lương đống, ta mất đi một cánh tay.
- (Danh) Lượng từ, đơn vị dùng chỉ phòng ốc: tòa, ngôi, nóc. ◎Như: nhất đống phòng ốc 一棟房屋 một ngôi nhà.
- Xem: hãn ngưu sung đống 汗牛充棟.
|
汗牛充棟 hãn ngưu sung đống
|
|
|
|