|
Từ điển Hán Việt
愁
Bộ 61 心 tâm [9, 13] U+6101 愁 sầu chou2- (Danh) Nỗi buồn lo, lòng đau thương. ◎Như: li sầu 離愁 nỗi buồn chia li, hương sầu 鄉愁 lòng buồn nhớ quê hương. ◇Đỗ Phủ 杜甫: Khước khan thê tử sầu hà tại, Mạn quyển thi thư hỉ dục cuồng 卻看妻子愁何在, 漫卷詩書喜欲狂 (Văn quan quân thu Hà Nam Hà Bắc 聞官軍收河南河北) Được thấy vợ con, buồn bã còn đâu nữa? Cuốn vội sách vở, vui mừng muốn điên cuồng.
- (Động) Buồn lo, đau thương, ưu lự, bi thương. ◇Thôi Hiệu 崔顥: Nhật mộ hương quan hà xứ thị, Yên ba giang thượng sử nhân sầu 日暮鄉關何處是, 煙波江上使人愁 (Hoàng hạc lâu 黄鶴樓) Trời tối, quê nhà nơi đâu? Trên sông khói sóng khiến người buồn. Tản Đà dịch thơ: Quê hương khuất bóng hoàng hôn, Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.
- (Tính) Buồn bã, thảm đạm. ◎Như: sầu tự 愁緒 mối buồn rầu, sầu mi khổ kiểm 愁眉苦臉 mặt mày buồn khổ, sầu vân thảm vụ 愁雲慘霧 mây mù thảm đạm.
|
消愁 tiêu sầu 窮愁 cùng sầu 多愁多感 đa sầu đa cảm
|
|
|
|