|
Từ điển Hán Việt
恬
Bộ 61 心 tâm [6, 9] U+606C 恬 điềm tian2- (Tính) Yên ổn, an nhiên. ◎Như: điềm thích 恬適 an nhiên tự tại.
- (Tính) Lặng lẽ, yên lặng. ◎Như: phong điềm lãng tĩnh 風恬浪靜 gió yên sóng lặng.
- (Tính) Đạm bạc. ◎Như: điềm đạm 恬淡 thanh đạm, dửng dưng trước danh lợi. ◇Trang Tử 莊子: Phù hư tĩnh điềm đạm, tịch mịch vô vi giả, thiên địa chi bình, nhi đạo đức chi chí 夫虛靜恬淡, 寂漠無為者, 天地之平, 而道德之至 (Thiên đạo 天道) Kìa hư tĩnh điềm đạm, tịch mịch vô vi, đó là mức thăng bằng của trời đất, và là chỗ đến của đạo đức.
- (Động) Thản nhiên, bình thản, không động lòng. ◎Như: điềm bất vi quái 恬不為怪 thản nhiên chẳng cho làm lạ. ◇Tấn Thư 晉書: Điềm ư vinh nhục 恬於榮辱 (Tạ Côn truyện 謝鯤傳) Bình thản trước vinh nhục.
|
|
|
|
|