|
Từ điển Hán Việt
小
Bộ 42 小 tiểu [0, 3] U+5C0F 小 tiểu xiao3- (Tính) Nhỏ, ít, thấp, kém. Đối lại với đại 大. (1) Thể tích, số lượng, lực lượng không lớn. ◎Như: tiểu thành 小城 thành nhỏ, khí tiểu dị doanh 器小易盈 đồ hẹp dễ đầy, tiểu nhân vật 小人物 người thấp kém. ◇Tuân Tử 荀子: Bất tích tiểu lưu, vô dĩ thành giang hải 不積小流, 無以成江海 (Khuyến học 勸學) Không tích chứa dòng nhỏ, thì không làm thành sông biển. (2) Ít tuổi. ◎Như: niên kỉ tiểu 年紀小 ít tuổi, tuổi nhỏ. (3) Ở hàng sau hoặc địa vị thấp. ◎Như: tiểu quan 小官 quan thấp, tiểu muội 小妹 em gái. (4) Dùng làm khiêm từ, để nói về những thứ thuộc về mình hoặc có liên quan tới mình. ◎Như: thứ tiểu dân trực ngôn 恕小民直言 xin tha thứ cho người của tôi bộc trực, tiểu điếm 小店 cửa tiệm của tôi, tiểu nhi 小兒 con trai tôi, cháu nó.
- (Tính) Đặt trước từ, dùng để xưng hô thân mật với người ít tuổi. ◎Như: tiểu Vương 小王 em Vương, tiểu lão đệ 小老弟 lão đệ ta.
- (Danh) Kẻ xấu ác, hại người. ◇Hán Thư 漢書: Kim đại vương thân cận quần tiểu, tiệm tí tà ác sở tập 今大王親近群小, 漸漬邪惡所習 (Cung Toại truyện 龔遂傳) Nay đại vương gần gũi bọn người xấu xa, dần dà tiêm nhiễm thói ác.
- (Danh) Trẻ nhỏ. ◎Như: nhất gia lão tiểu 一家老小 người lớn trẻ nhỏ trong nhà.
- (Danh) Nàng hầu, thiếp. ◇Thang Hiển Tổ 湯顯祖: Thường hữu thú tiểu chi ý 常有娶小之意 (Mẫu đan đình 牡丹亭) Thường có ý định cưới vợ lẽ.
- (Động) Khinh thường. ◎Như: vị miễn tiểu thị 未免小視 chưa khỏi coi là kẻ tầm thường, nghĩa là coi chẳng vào đâu cả.
- (Phó) Một chút, một lát. ◎Như: tiểu trú sổ nhật 小住數日 ở tạm vài ngày.
|
小字 tiểu tự 極小 cực tiểu 褊小 biển tiểu 卑小 ti tiểu 大同小異 đại đồng tiểu dị 家小 gia tiểu
|
|
|
|