|
Từ điển Hán Việt
寂
Bộ 40 宀 miên [8, 11] U+5BC2 寂 tịch ji4- (Tính) Lặng yên. ◇Thường Kiến 常建: Vạn lại thử giai tịch, Duy văn chung khánh âm 萬籟此皆寂, 惟聞鐘磬音 (Phá San tự hậu thiền viện 破山寺後禪院) Muôn tiếng trong trời đất lúc đó đều yên lặng, Chỉ còn nghe âm thanh của chuông và khánh.
- (Tính) Hiu quạnh, cô đơn. ◎Như: tịch mịch 寂寞 vắng vẻ, hiu quạnh, tịch liêu 寂寥 vắng lặng.
- (Động) Chết (thuật ngữ Phật giáo). ◎Như: thị tịch 示寂 hay viên tịch 圓寂 mất, chết. Truyền đăng lục 傳燈錄: Yển thân nhi tịch 偃身而寂 (Tung Nhạc Tuệ An quốc sư 嵩嶽慧安國師) Nằm xuống mà viên tịch.
|
孤寂 cô tịch
|
|
|
|