|
Từ điển Hán Việt
垂
Bộ 32 土 thổ [5, 8] U+5782 垂 thùy chui2- (Động) Rủ xuống, buông, xòa. ◇Nguyễn Du 阮攸: Thành nam thùy liễu bất câm phong 城南垂柳不禁風 (Thương Ngô Trúc Chi ca 蒼梧竹枝歌) Phía nam thành, liễu rủ không đương nổi với gió.
- (Động) Truyền lại đời sau. ◎Như: danh thùy thanh sử 名垂青史 tên truyền lại sử xanh.
- (Danh) Biên cương. Thông thùy 陲. ◎Như: biên thùy 邊垂 biên giới.
- (Danh) Bên, cạnh. ◇Vương Xán 王粲: Thê tử đương môn khấp, Huynh đệ khốc lộ thùy 妻子當門泣, 兄弟哭路垂 (Vịnh sử 詠史) Vợ con ngay cửa rớt nước mắt, Anh em khóc bên đường.
- (Phó) Sắp, gần. ◎Như: sự tại thùy thành 事在垂成 việc sắp thành. ◇Liêu trai chí dị 聊齋志異: Liêm bệnh thùy nguy 廉病垂危 (Tịch Phương Bình 席方平) Liêm bị bệnh nguy ngập (sắp chết).
- (Phó) Lời tôn kính, kẻ dưới đối với người trên. ◎Như: thùy niệm 垂念 rủ lòng nghĩ tới. ◇Tam quốc diễn nghĩa 三國演義: Tào Tháo công vi thậm cấp, vọng minh công thùy cứu 曹操攻圍甚急, 望明公垂救 (Đệ thập nhất hồi) Tào Tháo vây đánh gấp lắm, xin minh công (*) sang cứu cho. § Ghi chú: (*) Chỉ Khổng Dung 孔融.
|
|
|
|
|