|
Từ điển Hán Việt
吞
Bộ 30 口 khẩu [4, 7] U+541E 吞 thôn tun1- (Động) Nuốt, ngốn. ◎Như: thôn phục dược hoàn 吞服藥丸 nuốt trửng viên thuốc, lang thôn hổ yết 狼吞虎嚥 ăn ngốn ngấu (như sói, như cọp), hốt luân thôn táo 囫圇吞棗 nuốt trửng quả táo (làm sự việc hồ đồ, bừa bãi, thiếu suy xét). ◇Trần Quốc Tuấn 陳國峻: Dự Nhượng thôn thán nhi phục chủ thù 蓣讓吞炭而復主讎 (Dụ chư bì tướng hịch văn 諭諸裨將檄文) Dự Nhượng nuốt than mà báo thù cho chủ.
- (Động) Tiêu diệt, chiếm đoạt. ◎Như: tinh thôn 并吞 chiếm lấy. § Cũng viết là 併吞. ◇Tam quốc diễn nghĩa 三國演義: Viên Thiệu tồn nhật, thường hữu thôn Liêu Đông chi tâm 袁紹存日, 常有吞遼東之心 (Đệ tam thập tam hồi) Viên Thiệu khi còn sống, thường có ý muốn thôn tính Liêu Đông.
- (Động) Bao hàm, chứa đựng. ◇Phạm Trọng Yêm 范仲淹: Hàm viễn san, thôn Trường Giang, hạo hạo sương sương 銜遠山, 吞長江, 浩浩湯湯 (Nhạc Dương Lâu kí 岳陽樓記) Ngậm núi xa, nuốt Trường Giang, mênh mông cuồn cuộn.
- (Danh) Họ Thôn.
|
侵吞 xâm thôn 吞併 thôn tính
|
|
|
|