|
Từ điển Hán Việt
丘
Bộ 1 一 nhất [4, 5] U+4E18 丘 khâu, khiêu qiu1- (Danh) Gò, đống, đồi. ◎Như: sa khâu 沙丘 đồi cát, khâu lăng 丘陵 gò đống. ◇Liễu Tông Nguyên 柳宗元: Ngu khê chi thượng, mãi tiểu khâu vi Ngu khâu 幽邃淺狹, 蛟龍不屑居 (Ngu khê thi tự 愚溪詩序) Phía trên ngòi Ngu tôi mua một cái gò nhỏ, gọi là gò Ngu.
- (Danh) Mồ, mả. ◇Tư Mã Thiên 司馬遷: Diệc hà diện mục phục thượng phụ mẫu khâu mộ hồ? 亦何面目復上父母丘墓乎 (Báo Nhậm Thiếu Khanh thư 報任少卿書) Còn mặt mũi nào mà trở lại nấm mồ của cha mẹ nữa.
- (Danh) Lượng từ: khoảnh, thửa, miếng. ◎Như: khâu điền 丘田 thửa ruộng. § Ghi chú: Phép tỉnh điền ngày xưa chia bốn tỉnh 井 là ấp 邑, bốn ấp 邑 là khâu 丘.
- (Danh) Tên đức Khổng tử, vì thế sách nhà Hán đổi chữ 丘 làm 邱.
- (Danh) Họ Khâu.
- (Tính) Lớn, trưởng. ◎Như: khâu tẩu 丘嫂 chị dâu trưởng (ngày xưa).
- Một âm là khiêu. (Danh) ◎Như: tỉ khiêu 比丘 dịch âm tiếng Phạn "bhikkhu", người tu hành đạo Phật đã chịu đủ 250 giới luật, lần lượt đến các nhà xin ăn, trên cầu tu cho thành Phật, dưới hóa độ cho chúng sinh.
|
孔丘 khổng khâu
|
|
|
|