|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
bông
1 d. 1 Cây thân cá» hay cây nhỡ, lá hình chân vịt, hoa mà u và ng, quả già chứa xÆ¡ trắng, dùng để kéo thà nh sợi vải. Ruá»™ng bông. 2 Chất sợi lấy từ quả của bông hoặc của má»™t số cây khác. Cung bông. Bông gạo. Chăn bông. AÌo bông. 3 (dùng trong tên gá»i má»™t số sản phẩm). Chất tÆ¡i xốp nhÆ° bông. Ruốc bông*.
2 d. 1 Cụm hoa gồm nhiá»u hoa không cuống má»c dá»c trên má»™t cán hoa chung; táºp hợp gồm nhiá»u quả (mà thông thÆ°á»ng gá»i là hạt) phát triển từ má»™t cụm hoa nhÆ° thế. Bông kê. Lúa trÄ©u bông. 2 (thÆ°á»ng dùng phụ trÆ°á»›c d.). Từ dùng để chỉ từng cái hoa; Ä‘oá. Nở má»™t bông hoa. Ngắt lấy mấy bông. 3 (ph.). Hoa. Bông cúc. Äốt pháo bông. 4 (ph.). Hoa tai. Äeo bông.
3 d. (cÅ©). 1 Giấy nợ ngắn hạn do các cÆ¡ quan tÃn dụng hoặc cá nhân phát ra. 2 Phiếu cấp phát để mua hà ng. Bông mua vải.
4 d. Bản in thỠđể sá»a. Sá»a bông bà i.
5 Ä‘g. (kng.). Äùa vui bằng lá»i nói. Nói bông.
|
|
|
|