|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
bãi
1 d. 1 Khoảng đất bồi ven sông, ven biển hoặc nổi lên ở giữa dòng nÆ°á»›c lá»›n. Bãi phù sa. Bãi biển. Æ Ì‰ đất bãi. Bãi dâu (bãi trồng dâu). 2 Khoảng đất rá»™ng rãi và thÆ°á»ng là bằng phẳng, quang đãng, có má»™t đặc Ä‘iểm riêng nà o đó. Bãi sa mạc. Bãi tha ma. Bãi mìn (bãi cà i mìn). Bãi chiến trÆ°á»ng (nÆ¡i quân hai bên đánh nhau).
2 d. Äống chất bẩn nhá», thÆ°á»ng lá»ng hoặc sá»n sệt, do cÆ¡ thể thải ra. Bãi phân. Bãi cốt trầu.
3 Ä‘g. 1 (kết hợp hạn chế). Xong, hết má»™t buổi là m việc gì; tan. Bãi chầu. Trống bãi há»c. 2 (cÅ©). Bá» Ä‘i, thôi không dùng hoặc không thi hà nh nữa. Bãi má»™t viên quan. Bãi sÆ°u thuế.
4 d. (id.). Bãi thải; dùng (kng.) để chỉ đồ đạc cÅ©, đã thải loại. Xe bãi. Äồ bãi (đồ cÅ©).
|
|
|
|